Kinh Thánh trong một năm Mười 6I-sai-a 63:1-191. *Kìa ai từ Ê-đôm đến, từ Bót-ra về, mặc trang phục đỏ thắm ? Kìa ai mang y phục rực rỡ, đang bước tới đầy lẫm liệt oai phong ? – Chính là Ta, Đấng phán dạy theo lẽ công minh, Đấng mạnh thế ban ơn cứu độ.2. – Tại sao y phục Ngài lại đỏ ? Trang phục Ngài như áo người đạp bồn nho ?3. – Duy mình Ta, Ta đạp nơi bồn ép, và trong các dân chẳng một người nào ở với Ta. Ta đã đạp nát chúng trong lúc thịnh nộ, đã giày xéo chúng trong cơn lôi đình ; nước ép từ nơi chúng bắn vọt lên trang phục của Ta, và toàn bộ y phục của Ta, Ta đã làm nhơ bẩn.4. Vì một ngày báo phục, lòng Ta đã quyết, và năm cứu chuộc của Ta đã đến rồi.5. Ta nhìn xem : không một người trợ giúp ! Ta kinh ngạc : chẳng người nào đỡ nâng ! Khi ấy cánh tay Ta đã cứu Ta, và cơn lôi đình của Ta đã phù trợ Ta.6. Ta đã giẫm nát các dân trong lúc thịnh nộ, Ta đã đập tan chúng giữa cơn lôi đình. Ta đã làm cho máu chúng chảy tràn mặt đất.7. *Tôi xin nhắc lại ân nghĩa ĐỨC CHÚA, dâng lời ca tụng ĐỨC CHÚA, vì tất cả những gì ĐỨC CHÚA đã thực hiện cho chúng tôi vì lòng nhân hậu lớn lao của Người đối với nhà Ít-ra-en, vì những gì Người đã thực hiện, bởi lòng Người đầy thương xót và lắm nghĩa giàu ân.8. Người đã phán : Thật, chúng là dân của Ta, là những đứa con không biết lừa dối ! Và đối với họ, Người đã là một vị cứu tinh,9. trong mọi cơn quẫn bách. Không phải là một sứ giả hay một thiên thần đã cứu thoát họ, nhưng là chính tôn nhan Người. Vì yêu mến và thương cảm, chính Người đã chuộc họ về, đã vực họ dậy và mang họ đi suốt thời gian quá khứ.10. Nhưng chính họ đã nổi loạn, đã làm phiền thần khí thánh của Người, nên đối với họ, Người trở nên kẻ thù, và đích thân giao chiến chống lại họ.11. Bấy giờ, dân Người nhớ lại thời quá khứ, thời ông Mô-sê. Đâu rồi Đấng đã đưa vị mục tử đàn chiên của Người lên từ biển ? Đâu rồi Đấng đã đặt nơi ông thần khí thánh của Người,12. Đấng cho cánh tay vinh hiển của Người đi bên hữu ông Mô-sê, Đấng rẽ nước ra trước mặt họ, để lưu danh muôn đời,13. Đấng cho họ đi qua giữa lòng vực thẳm như ngựa đi trong sa mạc hoang vu ? Họ đã không vấp ngã.14. Thần khí ĐỨC CHÚA đã đưa họ về chốn nghỉ ngơi, như bò bê đi xuống thung lũng. Ngài đã dẫn dắt đoàn dân Ngài như thế đó, để danh Ngài được vinh hiển lẫy lừng.15. Xin đưa mắt nhìn xem, từ trời cao thẳm, từ thánh cung vinh hiển của Ngài. Nào đâu tình thương nồng nhiệt và hùng khí dũng mãnh, nào đâu những rạo rực của lòng Ngài ? Chẳng lẽ Ngài không còn động lòng thương con nữa ?16. Quả chính Ngài là Cha chúng con ! Chúng con không được ông Áp-ra-ham biết đến, không được ông Ít-ra-en nhìn nhận, còn Ngài, lạy ĐỨC CHÚA, Ngài mới là Cha, là Đấng cứu chuộc chúng con : đó là danh Ngài từ muôn thuở.17. Lạy ĐỨC CHÚA, tại sao Ngài lại để chúng con lạc xa đường lối Ngài ? Tại sao Ngài làm cho lòng chúng con ra chai đá, chẳng còn biết kính sợ Ngài ? Vì tình thương đối với tôi tớ là các chi tộc thuộc gia nghiệp của Ngài, xin Ngài mau trở lại.18. Trong một thời gian ngắn, dân thánh được thừa hưởng gia tài, nhưng thánh điện Ngài đã bị thù địch chúng con giày xéo.19. Từ lâu rồi, chúng con là những kẻ không còn được Ngài cai trị, không còn được cầu khẩn danh Ngài. Phải chi Ngài xé trời mà ngự xuống, cho núi non rung chuyển trước Thánh NhanI-sai-a 64:1-121. như lửa đốt củi khô, như lửa làm cho nước sôi sùng sục ! Ngài sẽ khiến cho thù địch Ngài nhận biết Thánh Danh, chư dân sẽ run rẩy trước nhan Ngài,2. khi thấy Ngài làm những điều kinh hồn táng đởm mà chúng con không ngờ : Ngài ngự xuống : và núi non rung chuyển trước Thánh Nhan !3. Người ta chưa nghe nói đến bao giờ, tai chưa hề nghe, mắt chưa hề thấy có vị thần nào, ngoài Chúa ra, đã hành động như thế đối với ai tin cậy nơi mình.4. Ngài đón gặp kẻ sống đời công chính mà lấy làm vui và nhớ đến Ngài khi theo đường lối Ngài chỉ dạy. Kìa, Ngài phẫn nộ vì tội lỗi chúng con, nhưng khi mải đi theo các đường lối của Ngài, chúng con sẽ được cứu thoát.5. Tất cả chúng con đã trở nên như người nhiễm uế, mọi việc lành của chúng con khác nào chiếc áo dơ. Tất cả chúng con héo tàn như lá úa, và tội ác chúng con đã phạm, tựa cơn gió, cuốn chúng con đi.6. Không có ai cầu khẩn danh Chúa, cũng chẳng ai tỉnh dậy mà níu lấy Ngài, vì Ngài đã ngoảnh mặt không nhìn đến, và để cho tội ác chúng con phạm mặc sức hành hạ chúng con.7. Thế nhưng, lạy ĐỨC CHÚA, Ngài là Cha chúng con ; chúng con là đất sét, còn thợ gốm là Ngài, chính tay Ngài đã làm ra tất cả chúng con.8. Lạy ĐỨC CHÚA, xin đừng quá phẫn nộ, đừng nhớ mãi tội ác chúng con. Cúi xin Ngài nhìn đến : chúng con tất cả đều là dân của Ngài.9. Các thành thánh của Ngài đã trở nên sa mạc, Xi-on đã trở nên sa mạc, Giê-ru-sa-lem thành chốn hoang tàn.10. Ngôi nhà thánh và vinh hiển của chúng con, là nơi cha ông chúng con ca tụng Ngài, đã làm mồi cho lửa, và tất cả những gì chúng con quý nhất đã bị tàn phá.11. POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE 12. Nguyện xin CHÚA rộng rãi thi ân cho anh em và cho con cháu.Thánh Thi 115:14-1814. Nguyện xin CHÚA, Đấng dựng nên đất trời, xuống muôn phúc lành cho anh em.15. Trời là trời của CHÚA, còn đất thì Chúa cho con cái loài người.16. Không phải người đã chết, hay mọi kẻ bước vào cõi thinh lặng ngàn thu sẽ ca tụng ĐỨC CHÚA ;17. nhưng là chính chúng ta, những người còn đang sống, chúng ta chúc tụng CHÚA từ nay đến muôn đời.18. Kẻ đào hố bị sa xuống hố, người lăn đá lại bị đá đè.Châm Ngôn 26:27-2727. *Chúng tôi, Phao-lô và Ti-mô-thê, là những tôi tớ của Đức Ki-tô Giê-su, kính gửi mọi người trong dân thánh kết hợp với Đức Ki-tô Giê-su ở Phi-líp-phê, cùng kính gửi các vị giám quản và trợ tá.Phi-líp 1:1-301. Xin Thiên Chúa là Cha chúng ta và Chúa Giê-su Ki-tô ban cho anh em ân sủng và bình an.2. Tôi cảm tạ Thiên Chúa của tôi, mỗi lần nhớ đến anh em.3. Tôi luôn vui sướng mỗi khi cầu nguyện cho anh em hết thảy,4. vì từ buổi đầu cho đến nay, anh em đã góp phần vào việc rao giảng Tin Mừng.5. Tôi tin chắc rằng : Đấng đã bắt đầu thực hiện nơi anh em một công việc tốt lành như thế, cũng sẽ đưa công việc đó tới chỗ hoàn thành cho đến ngày Đức Ki-tô Giê-su quang lâm.6. Tôi có những tâm tình như thế đối với tất cả anh em, đó là điều hợp lý, bởi vì tôi mang anh em trong lòng tôi. Khi tôi bị xiềng xích, cũng như lúc tôi bênh vực và củng cố Tin Mừng, anh em đều thông phần vào ân sủng tôi đã nhận được.7. Có Thiên Chúa làm chứng cho tôi : tôi hết lòng yêu quý anh em tất cả, với tình thương của Đức Ki-tô Giê-su.8. Điều tôi khẩn khoản nài xin, là cho lòng mến của anh em ngày thêm dồi dào, khiến anh em được ơn hiểu biết và tài trực giác siêu nhiên,9. để nhận ra cái gì là tốt hơn. Tôi cũng xin cho anh em được nên tinh tuyền và không làm gì đáng trách, trong khi chờ đợi ngày Đức Ki-tô quang lâm.10. Như thế, anh em sẽ đem lại hoa trái dồi dào là sống một đời công chính nhờ Đức Giê-su Ki-tô, để tôn vinh và ngợi khen Thiên Chúa.11. *Thưa anh em, tôi muốn anh em biết là những gì xảy đến cho tôi thật ra đã giúp cho Tin Mừng được tiến triển,12. đến nỗi tại dinh vua quan cũng như ở mọi nơi khác, người ta đều hiểu rõ là chính vì Đức Ki-tô mà tôi mang xiềng xích.13. Vì thấy tôi bị xiềng xích, phần đông các anh em có lòng tin cậy vào Chúa đã tỏ ra bạo dạn hơn để rao giảng lời Thiên Chúa mà không chút sợ hãi.14. Đã hẳn, có những kẻ rao giảng về Đức Ki-tô vì lòng ganh tị và tranh chấp, song những người khác lại làm công việc đó vì ý ngay lành.15. Những người này làm vì bác ái, bởi họ biết rằng tôi được chỉ định để lo bênh vực Tin Mừng.16. Còn những người kia thì loan báo Đức Ki-tô vì tính ưa tranh giành, họ không có lòng ngay, tưởng làm như thế là gây thêm khổ cho tôi, trong lúc tôi bị xiềng xích.17. Nhưng không sao đâu ! Dù thế nào đi nữa với ý lành hay ý xấu, cuối cùng Đức Ki-tô được rao giảng là tôi mừng. Và tôi sẽ còn mừng nữa,18. bởi vì tôi biết rằng điều ấy sẽ giúp cho tôi đạt được ơn cứu độ, nhờ lời cầu nguyện của anh em, và nhờ Thần Khí của Đức Giê-su Ki-tô phù trợ.19. Đó là điều tôi đợi chờ và hy vọng. Sẽ không có gì làm cho tôi phải hổ thẹn, trái lại tôi hoàn toàn vững tin. Bây giờ cũng như mọi lúc, Đức Ki-tô sẽ tỏ bày quyền uy cao cả của Người nơi thân xác tôi, dù tôi sống hay tôi chết :20. vì đối với tôi, sống là Đức Ki-tô, và chết là một mối lợi.21. Nếu sống ở đời này mà công việc của tôi được sinh hoa kết quả, thì tôi không biết phải chọn đàng nào.22. Vì tôi bị giằng co giữa hai đàng : ao ước của tôi là ra đi để được ở với Đức Ki-tô, điều này tốt hơn bội phần :23. nhưng ở lại đời này thì cần thiết hơn, vì anh em.24. Và tôi biết chắc rằng tôi sẽ ở lại và ở bên cạnh tất cả anh em để giúp anh em tấn tới và được hưởng niềm vui đức tin mang lại cho anh em.25. Như thế, trong Đức Ki-tô Giê-su, anh em càng có lý do để hãnh diện về tôi, khi tôi lại đến gặp anh em.26. *Chỉ có một điều là anh em phải ăn ở làm sao cho xứng với Tin Mừng của Đức Ki-tô. Như thế, dù tôi có đến thăm anh em hay vắng mặt đi nữa, tôi vẫn muốn được nghe người ta nói về anh em là anh em luôn đứng vững, cùng chung một tinh thần, một lòng một dạ cùng nhau chiến đấu vì đức tin mà Tin Mừng mang lại cho anh em.27. Về bất cứ điều gì, đừng sợ những kẻ chống đối anh em : đó là dấu chỉ cho thấy họ sẽ bị hư vong, còn đối với anh em, thì lại là dấu chỉ ơn cứu độ. Điều ấy là ân huệ Thiên Chúa ban.28. Quả thế, nhờ Đức Ki-tô, anh em đã được phúc chẳng những là tin vào Người, mà còn được chịu đau khổ vì Người.29. Nhờ vậy, anh em được tham dự cùng một cuộc chiến mà anh em đã thấy tôi phải đương đầu trước kia, và nay anh em nghe biết là tôi vẫn còn tiếp tục. Vietnamese Bible 1994 Public Domain